Bình thường con gái nếu lại mặt đều là buổi sáng, ở nhà mẹ đẻ ăn cơm trưa liền trở về, mọi người vừa nghe bà ta nói như vậy, nghĩ thầm, có bữa cơm chùa thì tại sao không ăn, vì thế tất cả đều đồng ý.
Lý Mỹ Ngọc sau khi nghe mọi người khen ngợi một hồi thì cảm thấy mỹ mãn về nhà, sau khi về đến nhà, bà ta mang nồi niêu xoong chảo trong nhà ra kì cọ, rửa sạch sẽ, cơm cũng nấu xong, chỉ chờ Giang Nguyệt Vi mang theo con rể mới mang thịt cá về nhà cho vào nồi.
Nhưng lạ là từ sáng sớm mặt trời vừa mọc bà ta đã đợi, đợi đến mười giờ lại đến hơn mười hai giờ, Giang Nguyệt Vi ngay cả bóng người cũng không có, theo lý thuyết thì nhà họ Tưởng là nhà có xe đạp, đi qua đi lại một chuyến cũng sẽ không trì hoãn quá lâu, nhưng đã rất lâu rồi mà vẫn không thấy người đến.
Trần Hồng Yến cảm thấy có gì đó không đúng, lần trước Giang Nguyệt Vi và Hà Hiểu Phong đến rất sớm, theo lý mà nói thì thời gian trì hoãn cũng đến rồi, Lý Mỹ Ngọc liền hỏi: “Mẹ, ngày mà cô ấy xuất giá, mẹ có nói với cô ấy là khi nào thì bọn họ trở về không?”
Lý Mỹ Ngọc chờ đến trong lòng có chút phiền não: “Không có nói, nhưng dù sao thì nó cũng đã kết hôn một lần rồi, sao lại không biết khi nào thì trở về chứ?”
Giang Hướng Quân trầm giọng nói: “Có phải nó đã quên rồi không? Hay là chúng ta đợi thêm chút nữa?”
Lý Mỹ Ngọc nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có khả năng này, trong lòng thở dài: “Đứa nhỏ c.h.ế.t tiệt này, lại mặt là chuyện lớn như vậy cũng có thể quên, chúng ta cứ chờ nó một chút vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play