Chung Bảo Ý nhanh chóng bình tĩnh lại, tuy rằng bây giờ cô ta và Hà Hiểu Phong và vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng thực tế là kẻ thù, cô ta hận Hà Hiểu Phong, khẳng định người đàn ông kia cũng hận cô ta, nếu vậy chắc chắn anh ta sẽ không dễ dàng đồng ý ly hôn, cho nên cô ta phải nghĩ biện pháp mới được.
Sau đó cô ta lập tức nhìn Phùng Thu Bình hỏi: “Bây giờ nhà họ Hà ra sao?”
Phùng Thu Bình hừ lạnh một tiếng: “Không thế nào cả, Triệu Phượng Tiên già rồi, cả người bệnh tật nửa c.h.ế.t nửa sống, nằm trên giường suốt ngày, sức khỏe ông cụ nhà họ Hà vẫn khỏe mạnh, nhà họ neo người, chúng ta không sợ bọn họ.”
Đương nhiên Chung Bảo Ý không sợ nhà họ Hà, nhưng cô ta biết Triệu Phượng Tiên là người khó chơi, nếu bây giờ bà ta đã thành một con hổ giấy không răng, vậy cô ta không lo lắng nữa.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Chung Bảo Thanh và Mao Lệ Hoa lên thị trấn đã về, Mao Lệ Hoa vừa thấy Chung Bảo Ý, trong lòng giật thót một chút, sau đó cười chào hỏi: “Cô còn về nhà họ Hà không?”
Chung Bảo Ý hơi nhíu mày, quan hệ giữa nhà họ Chung và nhà họ Hà đã đến nước này, sau Mao Lệ Hoa có thể nghĩ cô ta còn về nhà họ Hà nữa? Cô ta không biết có phải Lệ Hoa cố ý hay không, chỉ tức giận nói: “Không về nữa, tôi không còn đồ ở đó.”
Mao Lệ Hoa nghe ra lạnh lùng trong giọng của cô ta, trong lòng cũng không vui, ban đầu cô ta chẳng có ý kiến gì với cô em chồng này, nhưng ai ngờ cô em chồng này lại có thể làm ra chuyện ô nhục kia với Hà Hiểu Phong, hại mấy năm sau này họ Chung luôn bị người khác gièm pha sau lưng, bây giờ cô ta về rồi không biết sẽ ở nhà bao lâu, làm nhà họ Chung bọn họ lại bị người ngoài chỉ trỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play