Hôm nay cô ấy mệt cả ngày rồi cũng không muốn chưa ăn cơm tối đã bắt đầu cãi vã, cho nên cô ấy chỉ nói: “Ăn cơm xong rồi hãy nói đi.”
Lý Mỹ Ngọc ồ một tiếng, cũng không nói nữa.
Mấy năm không liên lạc, thật ra bà ta cũng biết chắc những gì Nguyệt Hà muốn nói cũng không phải chuyện gì tốt, nhưng cũng may vừa rồi cô ấy nói muốn tìm một thầy dạy tay nghề giúp Tinh Quốc nên chuyện xấu gì bà ta cũng có thể bỏ qua.
Trên bàn ăn rất yên tĩnh, sau khi ăn cơm xong Lý Mỹ Ngọc vội vàng lấy thịt mà lần này Giang Nguyệt Hà mang về đi ướp, lần này cô ấy về mang theo hai túi đồ lớn, cơ bản đều là đồ ăn, tất cả đều là những đồ ăn ngon mà mấy năm gần đây nhà họ Giang chưa từng ăn, Lý Mỹ Ngọc biết các cô sống rất tốt ở trong thành phố.
Sau khi Giang Nguyệt Hà ăn cơm xong thì mang đồ đạc của mình vào phòng, phòng vẫn giống như trước đây không có gì khác, vừa nhỏ vừa cũ, cho nên để đồ xong cô ấy quay lại nhà chính, Lý Mỹ Ngọc còn chưa xong, vì vậy cô ấy chơi với Đông Đông một lúc, hỏi cậu bé một số kiến thức.
Cậu bé sáu tuổi rồi mà vẫn chưa đi học tiểu học, hơn Tưởng Thanh Ngạn hai tuổi, cô ấy im lặng một lúc mới nhìn Giang Tinh Quốc hỏi: “Tháng chín năm nay anh nhớ phải đưa nó đi học đấy.”
Giang Tinh Quốc gật đầu, lúc này Lý Mỹ Ngọc và Giang Hướng Quân từ ngoài đi vào, Lý Mỹ Ngọc phủi bụi trên người rồi ngồi xuống bên cạnh: “Nói đi, vừa nãy con muốn nói chuyện gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play