Nghĩ đến viễn cảnh đấy, Giang Nguyệt Vi một chút cũng không thèm đi bệnh viện xem tình huống của Hà Hiểu Phong, mà trực tiếp chạy tới đội sản xuất Trường Hồng.
Giang Nguyệt Vi chỉ biết đội sản xuất Trường Hồng cách công xã không xa lắm, nhưng dù sao cũng chưa từng tới, cô từ công xã chạy ra đây phải được một lúc rồi, vòng vo nửa ngày cũng không tìm được con đường nào dẫn đến đội sản xuất Trường Hồng.
Đang lúc buồn rầu, nhìn thấy trên sườn núi phía đại lộ có người muốn đi xuống, cô vội vàng xoay người qua, đợi khi thấy rõ người này thì trừng mắt ngạc nhiên: “Tưởng Chính Hoa?”
Tưởng Chính Hoa nghe vậy giương mắt, lập tức cũng sửng sốt, sau đó trực tiếp từ phía trên nhảy xuống: “Sao cô lại ở chỗ này?”
Giang Nguyệt Vi nghe lời này của anh, trong lòng đột nhiên cảm thấy không thoải mái, cô đến đây không phải đều là vì anh sao? Giờ lại hỏi cô câu này là sao?
Nghĩ đến lời nói vừa rồi của Triệu Phượng Tiên, cô nhìn người đàn ông trước mặt hỏi: “Hôm nay có phải anh đã đánh Hà Hiểu Phong hay không?”
Tưởng Chính Hoa nghe vậy, thần sắc dừng lại, thanh âm có chút tò mò: “Cô cũng biết rồi?”
Giang Nguyệt Vi hiện tại nghe anh hỏi như vậy, tất nhiên cũng sẽ không có ý định giấu diếm, vì thế, cô liền đem chuyện mà Triệu Phượng Tiên vừa rồi chất vấn cô ra hỏi: “Tôi vừa mới đoán ra thôi, tôi cũng không ngờ thật sự lại là anh, tôi biết chuyện của hai người bọn họ khiến cho anh cảm thấy phẫn nộ, nhưng đả thương người khác sẽ phải chịu trách nhiệm, anh tại sao phải vì loại chuyện vớ vẩn này mà làm ra chuyện như vậy?”
Tưởng Chính Hoa nghe vậy sắc mặt trong nháy mắt đen lại, vậy ra cô đến để hỏi tội anh, chẳng lẽ anh đánh tên đó là sai sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT