Cậu cảm thấy nên giúp các cô giáo một tay thì cậu mới mau được thưởng kẹo.
Thế là cậu kéo Tưởng Thanh Viện chạy đến trước mặt cô giáo Dương, chủ động xin giúp đỡ cô: “Cô Dương, con có thể dỗ các bạn giúp cô ạ.”
Bấy giờ cô giáo Dương đang bế một bạn nhỏ khóc nhiều đến nỗi hai mắt sưng đỏ, dỗ dành cả buổi nhưng vẫn không nín khóc, thấy Tưởng Thanh Ngạn ngoan ngoãn chủ động như vậy thì cực kỳ có thiện cảm. Tất nhiên cô không từ chối ý tốt của Tưởng Thanh Ngạn, suy cho cùng trẻ con dễ làm quen với nhau, dễ trở thành bạn thân, biết đâu cậu bé có thể giúp đỡ mình được thì sao?
Cô giáo Dương bèn xoa đầu Tưởng Thanh Ngạn: “Cảm ơn Thanh Ngạn, con thật tuyệt vời, vậy cô giao mấy bạn nhỏ này cho con nhé?”
Tưởng Thanh Ngạn vỗ n.g.ự.c cam đoan với cô giáo Dương rồi kéo mấy bạn nhỏ đang khóc lóc sướt mướt kia sang một bên, nói chuyện với chúng bằng giọng điệu của một đại ca: “Đừng khóc nữa, ban nãy cô giáo bảo với tớ là nếu ai ngoan ngoãn thì sẽ được thưởng đùi gà khổng lồ, cây kem mát lạnh và kẹo ngọt để ăn đó.”
Bỗng nhiên nghe thấy những lời này, cô giáo Dương gần như c.h.ế.t lặng. Cô ấy mới chỉ nói là sẽ tặng quà cho Tưởng Thanh Ngạn, không hề nói sẽ tặng cái gì, bây giờ trong lớp học chỉ có một ít kẹo, còn kem lạnh và đùi gà khổng lồ gì gì đó thì làm gì có?
Cô giáo Dương đang suy nghĩ miên man thì lại nghe thấy Tưởng Thanh Ngạn nói: “Thế nên các cậu đừng khóc nữa, nếu lát nữa cô giáo không cho kẹo thì chúng ta hẵng khóc tiếp...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play