Anh Hai Lưu cũng nói: “Chúng ta giao ba đứa nhỏ cho Mã Ái Vân, nhưng em đã vất vả sinh ra ba đứa nhỏ, không thể cho hời bọn họ được, vì vậy họ phải đưa tiền cho em.”
Mẹ Lưu lại nhìn Lưu Thải Nga rồi nhẹ nhàng nói: “Đứa nhỏ theo Tưởng Chính Quang chắc chắn sẽ tốt hơn con, cho nên con đừng nghĩ nữa, ngày mai chúng ta đến nhà họ Tưởng lấy tiền rồi ly hôn, cũng đừng làm ầm lên, nếu không sẽ không có lợi gì cho nhà họ Lưu chúng ta.”
Lưu Thải Nga không ngờ người nhà mẹ đẻ đều cho rằng cô ta không cần con thì mới tốt, cho nên trong lòng cũng nghẹn lại, nhưng họ nói cũng đúng, nếu không có con thì đương nhiên cô ta sẽ thoải mái hơn nhiều, nhưng nếu không có con ở bên thì quan hệ giữa cô ta và Tưởng Chính Quang sẽ càng ngày càng xa.
Cô ta không nói chuyện, lúc này chị dâu cả lại hỏi: “Ba đứa nhỏ đó, chúng ta có nên hỏi xem nhà họ Tưởng bọn họ lấy bao nhiêu tiền mới thích hợp hay không?”
Mẹ Lưu hừ một tiếng, trong lòng bà ta đã sớm tính toán: “Thải Nga gả qua đó xem như cũng đã được bảy năm và sinh ba đứa con, cũng cùng chịu khổ bảy năm với Tưởng Chính Quang, bây giờ phía họ vừa muốn ly hôn vừa muốn đứa nhỏ, nếu không có tám trăm đồng thì mẹ sẽ không đồng ý.”
Bà ta vừa nói con số này lập tức trong lòng mọi người đều hít sâu một hơi, họ đều đang suy nghĩ thế mà mẹ lại dám nghĩ, ngay cả tám trăm đồng cũng dám nói ra, giống như đơn giản hít không khí vậy.
Chương Anh Cả Lưu nói: “Có phải nhiều quá rồi hay không, người ta cũng không để ý đến chúng ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT