Lúc này Tưởng Chính Hoa nghiêng đầu nhìn Giang Nguyệt Vi: “Em nói xem em muốn cái nào trước?”
Dưới đất đều là gấu bông và đồ chơi, đồ chơi dành cho trẻ con, nhưng mà hai đứa nhỏ nhà họ vẫn còn quá nhỏ, nên Giang Nguyệt Vi cũng không muốn đồ chơi, cô nhìn một vòng rồi chỉ vào con gấu bông màu hồng lớn kia: “Cái kia đi.”
Con đó có hơi lớn, đoán chắc cũng rất đắt, cho nên ông chủ đặt nó ở xa nhất, muốn ném trúng vẫn rất khó, nhưng vòng trong tay Tưởng Chính Hoa cũng dễ dàng được ném ra, lại trúng rồi!
Lúc này chủ quầy hàng cau mày, mấy người ở bên cạnh lại kinh ngạc, họ nhìn Tưởng Chính Hoa rồi hỏi anh có thể ném giúp họ hay không, lúc này chủ quầy hàng hoảng hốt: “Không được, không được ném hộ.”
Nói xong, ông ta vội vàng đi viết tấm biển, bên trên biển lại có thêm mấy chữ “không được ném hộ”.
Tưởng Chính Hoa nhìn mấy người kia với vẻ mặt lực bất tòng tâm, sau đó lại hỏi Giang Nguyệt Vi: “Em còn muốn cái nào nữa không?”
Lúc này Giang Nguyệt Vi đã tin anh, anh là quân nhân, chắc chắn mỗi ngày đều luyện tập, cho nên cô muốn gì khẳng định anh có thể ném trúng cái đó, hiện tại vẫn còn mấy cái vòng trong tay anh, nếu cô còn muốn thì lát nữa cũng không thể nào lấy hết đồ mà họ ném trúng của ông chủ được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play