Nghỉ vậy , cô ta giận đùng đùng về ký túc xá, có điều sau khi về ký túc xá cô ta mới nhận ra cả phòng chỉ còn lại mỗi cô ta, yên tĩnh đến nỗi làm người ta tim đập thình thịch.
Vốn đang tức giận nên cô ta nhìn gì cũng ngứa mắt, thế là cô ta cắn răng, xoay người rời đi.
Cô ta cũng phải đi, có điều không phải đến ăn mì mà là xem Giang Nguyệt Vi bị bẽ mặt, xem cửa hàng của Giang Nguyệt Vi không có bất kỳ một vị khách nào ngoại trừ vài người bạn trong lớp!
Chờ Bạch Linh ra ngoài đợi xe buýt, nhóm người Triệu Tiểu Phương cũng đã đến nơi.
Tên cửa tiệm của Giang Nguyệt Vi là tiệm mì Phúc Tâm, có rất nhiều mảnh pháo đỏ trên mặt đất ở cửa tiệm mì, bên cạnh cửa tiệm còn treo một tấm biển nhỏ, bên trên ghi mấy dòng chữ “Hôm nay có mì xương heo, sủi cảo, miễn phí mỗi loại ba mươi phần, mỗi người chỉ một phần.”
Bây giờ đã là giữa trưa và cũng là lúc ăn cơm trưa, trong cửa tiệm đã chật kín người, mà bên ngoài vẫn có nhiều người đang xếp hàng, một số người còn mang theo hộp cơm của mình, cảm giác như là đi lấy thức ăn ở căng tin vậy.
Triệu Tiểu Phương đếm một số người đang xếp hàng ở bên ngoài, đoán hẳn là rất nhanh sẽ đến bọn họ, cô ấy lại liếc mắt nhìn tình hình bên trong, Giang Nguyệt Vi bận đến mức không có thời gian nhìn tình hình bên ngoài, cho nên cũng không muốn làm phiền cô, sau khi bàn bạc mọi người lập tức xếp hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT