Ba người luyện tập những mấy ngày, rốt cuộc luyện tập đến mức thành thạo, ăn cũng căng cả bụng. Họ cảm thấy các món đều không tệ, có điều bọn họ là người mở cửa hàng nên ý kiến chủ quan của họ không có giá trị tham khảo. Vừa khéo dạo này quan hệ giữa Mã Ái Vân và các bác gái trong đại viện thân thiết hơn xưa, thế là Mã Ái Vân gọi họ đến nhà mình ăn thử.
Buổi trưa các bác gái ăn sủi cảo, đến chiều lại ăn mì, họ ăn liên tục suốt hai ngày, cảm thấy hương vị rất tuyệt, khen ngợi không ngớt lời. Mã Ái Vân bèn nói: “Các bà phải nói thật nhé, nếu không chúng tôi không biết được vấn đề ở đâu, không thể cải thiện được.”
Các bác gái lập tức trả lời: “Ngon thật mà, nếu bà một mực muốn chúng tôi chê bai thì vấn đề là nhân sủi cảo quá nhiều, thịt trong bát mì cũng quá nhiều, ăn nhiều mỡ xót cả ruột.”
Mã Ái Vân bèn hỏi Giang Nguyệt Vi: “Mẹ cũng cảm thấy thế, con có định thay đổi không?”
Giang Nguyệt Vi ngẫm nghĩ một hồi. Hai hôm nay, vì nấu cho các bác gái ăn nên họ làm hơi nhiều nhân và thịt. Có điều bọn họ không thể bán món ăn với giá thành thấp hơn các quán ăn khác, nếu không sẽ bị lên án. Vì cạnh tranh, giá cả các mặt hàng giữa các quán được quy định tương đương nhau. Nếu có giảm bớt phần nhân sủi cảo và thịt trong mì, cô cũng không giảm quá nhiều: “Đến lúc đó tính sau.”
Bấy giờ có một bác gái hỏi Mã Ái Vân rằng: “Đúng rồi, sao bà không gọi Trần Tố Phân đến đây ăn thử?”
Trần Tố Phân là người bạn thân mà Mã Ái Vân mới quen. Sau lần bà ta vội vàng rời đi ấy, vốn dĩ Mã Ái Vân định tìm cơ hội dò la thông tin về bà ta. Có điều mấy hôm sau, Mã Ái Vân không thấy bóng dáng bà ta đâu, vả lại bà cũng bận rộn trang trí cửa hàng và hỏi thăm đó đây nên không để ý xem bà ta có xuất hiện hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play