Bọn họ ăn cơm của nhà họ Hà, dùng đồ của nhà họ Hà, lúc về nhà chồng còn xách đi không ít đồ vật. Còn Hà Hiểu Phương thì khỏi phải nói, hồi đó phải cung cúc phục vụ cô ta học cấp ba. Kết quả khi nhà họ Hà gặp khó khăn, hai người này chạy nhanh hơn ai hết.
Bây giờ Giang Nguyệt Vi không muốn lãng phí thời gian với nhà họ Hà, chỉ gật đầu, cười đáp: “Đó là lẽ đương nhiên, đã sống trên đời thì nên ăn ở hiền lành.”
Chẳng mấy chốc xe đã lăn bánh. Tuy rằng họ ngồi ở cuối xe nhưng đoạn đường từ công xã lên huyện khá bằng phẳng, suốt chặng đường xe chưa từng xóc nảy lần nào. Chiếc xe chạy mất ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến nhà ga ở huyện.
Chiếc xe dừng lại, Triệu Phượng Tiên và Hà Hiểu Oánh lập tức xuống xe. Vì nhóm người Giang Nguyệt Vi ngồi ở cuối xe nên đành chờ những người ngồi phía trước xuống xe hết thì mới đến lượt họ đi xuống, thế nên chẳng kịp thấy bóng dáng hai người kia đâu.
Giang Nguyệt Hà đứng đợi họ ở cổng nhà ga từ lâu, vừa thấy bọn họ xuống xe đã lên tiếng vẫy gọi.
Giang Nguyệt Vi nhìn cô bé đi tới, bèn hỏi: “Em thu xếp công việc xong chưa?”
Công việc hiện tại của Giang Nguyệt Hà là do người thân của bạn cô bé giới thiệu. Bây giờ không làm nữa nên mùng sáu Tết cô bé đã tìm bạn học, trả lại công việc này. Vì hôm nay nhà xưởng mới quay lại làm việc nên buổi sáng nay cô bé mới hoàn thành xong thủ tục bàn giao lại công việc. Nói chung là mọi chuyện đều diễn ra thuận lợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT