Sau này nhà mình còn phải nhờ cậy người ta, cô ta không muốn xích mích với Giang Nguyệt Hà, bèn cười nói: “Vậy nhanh lên, nếu không sẽ bị lỡ xe đấy.”
Vì Tết đến nên số chuyến xe buýt đi lại tăng lên đáng kể, bọn họ đi sớm mua đồ là để bắt kịp chuyến xe buýt vào buổi trưa. Bấy giờ mua sắm đầy đủ rồi, Trần Hồng Yến kéo Giang Nguyệt Hà đi bắt xe, lúc xe buýt chạy qua đường lớn, cô ta chợt nhìn thấy bóng dáng Tưởng Chính Hoa dìu Giang Nguyệt Vi thong thả đi bộ.
Cô ta không hiểu tại sao bỗng nhiên Giang Nguyệt Vi lại may mắn như thế, được gả cho Tưởng Chính Hoa, thi đỗ đại học, bây giờ mang thai cũng nhiều hơn người khác một đứa. Đúng là ông trời dành tặng tất cả những gì tốt đẹp cho cô, tiếc là những điều tốt đẹp đó, nhà họ Giang chẳng được thơm lây chút nào.
Thật đáng giận.
Có xe đi lại, chẳng mấy chốc họ đã về đến nhà. Giang Nguyệt Hà nhìn bà mối và người nhà họ Trương đều có mặt đông đủ, trông có vẻ đã đợi một lúc lâu.
Lý Mỹ Ngọc nhìn hai người đến muộn mà thái độ vẫn dửng dưng, thoạt đầu trách mắng họ rồi mới kéo họ ngồi xuống trước mặt nhà họ Trương, cười nói: “Chậc, đây là Nguyệt Hà nhà chúng tôi, hiện tại đang làm việc ở xưởng hồ giấy của huyện.”
Giang Nguyệt Hà có dự định riêng của mình, giờ đây bị Lý Mỹ Ngọc kéo đến trước mặt người nhà họ Trương, cô nhìn người đàn ông được sắp xếp xem mắt với mình. Sau đó cô dứt khoát nói với mẹ Trương theo những gì Giang Nguyệt Vi đã bày cho mình: “Thím à, cháu nói thẳng với thím vậy, bây giờ cháu mới mười chín tuổi, còn rất trẻ, công việc cũng ổn định, cháu không muốn kết hôn. Mời nhà thím đến xem mắt cũng không phải mong muốn của cháu, đó là quyết định của mẹ cháu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play