【Đinh! Thẩm phán địa ngục – phạm nhân thứ 666, Khương Sanh Sanh, trói định thành công!】

Đầu đau như muốn nứt toạc, tựa như bị nhét vào trục xoay của máy giặt mà nghiền ép, dòng điện âm rít gào không ngớt tràn vào đại não Khương Sanh Sanh. Cô cố gắng mở to mắt, hoảng hốt phát hiện bản thân đang đứng trên một đài cao, quanh mình sương đen mịt mù, u ám lạnh lẽo như địa ngục thật sự.

“Phạm nhân Khương Sanh Sanh.”

Giọng nói lạnh băng, vô tình đến mức không vương chút nhân khí nào, khiến cô không nhịn được ngẩng đầu nhìn.

“Tội danh: vi phạm điều luật thứ 9 của Thẩm phán Địa Ngục – tham lam. Nay tuyên án: đánh vào tầng thứ chín Địa Ngục – Tầng Tham Lam.”

Trên vương tọa được ghép từ vô số bộ xương khô màu đen, vị Thiên Sứ trưởng sa đọa – Harris – tựa nghiêng đầu lên bàn tay gầy guộc, giọng nói lãnh đạm giảng lại từng tội trạng mà Khương Sanh Sanh đã phạm phải nơi nhân gian.

Hắn cụp mắt xuống, ánh nhìn tối sầm khóa chặt lấy nữ nhân còn đang choáng váng chưa kịp phản ứng. Đồng tử đen như vực sâu từng chút dâng lên ánh sáng u ám, giọng trầm khàn vang vọng như từ vực sâu vọng lại:

“Có điều, xét thấy hành động của ngươi từng khiến phần lớn cư dân tầng chín lau mắt mà nhìn, bản tọa có thể cho ngươi một cơ hội chuộc tội.”

“Hãy làm theo lời ta. Đổi lại, ta cho ngươi được gặp lại mẹ.”

Lời vừa dứt, đôi mắt Khương Sanh Sanh lập tức bừng sáng.

Cô không quan tâm xuống địa ngục sẽ là kết cục ra sao. Thứ nàng để tâm… chỉ có mẹ, người phụ nữ bạc mệnh ấy, kẻ đã yêu thương cô cả một đời.

 Nửa giờ trước, tại tòa án phương Tây.

Nam nhân khoác bạch bào nghiêm nghị mạnh mẽ giáng tiểu chùy xuống, đồng thời tuyên bố:

“Khương Vượng – vô tội, phóng thích ngay lập tức.”

Gã đàn ông hốc mắt hõm sâu, cằm mọc đầy râu xanh lởm chởm khẽ cong khóe môi, ánh mắt đục ngầu đột nhiên sáng lên dữ tợn, quay đầu nhìn về phía người phụ nữ đang ngồi trong bồi thẩm đoàn,  ánh mắt tràn đầy ác ý và khiêu khích.

Hắn đã chạy trốn tới đây, nhưng lại được tuyên vô tội.

Một con đàn bà thấp kém, cho rằng đưa được cha mình vào tù là tài giỏi? Nực cười!

Từ đầu đến cuối, sắc mặt Khương Sanh Sanh không hề biến đổi. Chỉ có đôi bàn tay đặt trên đầu gối siết chặt, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, ấn ra từng dấu trăng trắng.

Ngoại ô, trong một nhà máy hóa chất bỏ hoang.

Khương Sanh Sanh đứng giữa vũng máu, một tay ôm lấy vết thương đang rỉ máu bên hông, một tay cầm con dao găm đẫm máu. Nàng lạnh lùng cong môi, nói từng chữ một:

“Khương Vượng, đừng tưởng trốn đến đây là xong. Không ai cứu nổi ông đâu. Thần không cứu được tôi, thì chính tay tôi tới.”

Ba năm trước, Khương Vượng say rượu, bị người khác lừa vào sòng bạc, đánh bạc tới cháy túi. Hắn không chịu nổi cảnh tay trắng, bèn quay về nhà, trộm toàn bộ học phí của con gái và tiền sinh hoạt để tiếp tục nướng vào cờ bạc.

Mẫu thân Khương Sanh Sanh bẩm sinh nhút nhát, yếu đuối. Mỗi lần Khương Vượng uống say, bà cùng con gái đều trở thành bao cát cho những cơn điên loạn của hắn.

Vết thương rách toạc nơi bụng đau đớn tột cùng. Khương Sanh Sanh run rẩy đưa tay vuốt nhẹ lên cánh tay mình, nơi đó, vết sẹo do tàn thuốc ngày xưa vẫn còn, sần sùi, thô ráp, dù da non đã mọc lên, vẫn không che hết được dấu tích năm xưa.

Trong mắt Khương Vượng ánh lên tia hung tợn, hắn gầm lên như thú dữ bị dồn đến đường cùng:

“Con tiện nhân! Ngươi đúng là giống hệt con mẹ lẳng lơ của mày! Lúc trước tao nên bóp chết mẹ con tụi mày từ trong trứng nước!”

Khương Sanh Sanh cắn chặt răng, khóe môi rỉ máu, cười khẽ khàn khàn:

“Lúc ông nhẫn tâm đẩy bà ấy xuống giếng, có từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay không?”

Mẹ cô yếu đuối, dịu dàng như dây tơ hồng mong manh. Nhưng người đó đã từng ôm cô vào lòng, kể chuyện cổ tích cho nàng nghe, cho cô hơi ấm duy nhất trong cái nhà tan nát này.

Lần đó, Khương Vượng lại định trộm tiền. Nhưng bị mẹ cô bắt gặp. Trong lúc giằng co, hắn tức giận đẩy bà ngã xuống giếng rồi bỏ trốn biệt tích.

Tội nghiệt mà Khương Vượng gây ra, hôm nay, sẽ kết thúc.

Khương Sanh Sanh giơ cao con dao nhỏ trong tay, ngón tay siết chặt đến trắng bệch. Cơn phẫn nộ cuồn cuộn trong lòng khiến cô thở không ra hơi. Viền mắt đỏ bừng, nước mắt rưng rưng không tự chủ mà trào ra, lăn dài xuống gương mặt bê bết máu, chảy xuống cằm lạnh ngắt.

【“Đều là người một nhà, chồng cô thua tiền ở bên ngoài, cô lấy tiền trả nợ không phải là chuyện đương nhiên sao?”】

【“Đàn ông mà, ai chẳng có lúc phạm sai lầm, chỉ là tính khí hơi nóng nảy chút thôi.”】

【“Một cây làm chẳng nên non, hắn đánh mỗi mẹ con cô chứ đâu đánh ai khác?”】

【“Mẹ cô hồi trẻ đã chẳng ra gì, cái mặt cứ như hồ ly tinh, không bị đánh dạy dỗ thì làm sao biết chồng mình đau lòng cho mình thế nào?”】

Khi con dao cắm sâu vào lồng ngực, giọng nói nhạo báng từ nam nữ hàng xóm từng ngày chỉ trỏ mẹ cô đột nhiên vang vọng bên tai. Khương Sanh Sanh khẽ cong khóe môi, nở nụ cười nhẹ nhõm mà quái dị.

Mẹ đã cho cô sinh mệnh này — hiện giờ, cô trả lại nó cho bà.

Mất máu quá nhiều khiến thế giới trước mắt trở nên đen kịt, cô ngã xuống bên cạnh Khương Vượng, hơi thở hắn mong manh như tơ liễu đầu xuân. Đôi mắt cô khẽ khép hờ, trước mắt hiện lên từng mảnh ký ức cùng mẹ ngày xưa, từng chút dịu dàng, từng chút xót xa. Một giọt nước mắt lớn rơi từ khóe mắt, lăn xuống má.

Thần linh ơi, nếu thật sự có luân hồi, cô nguyện dùng chính mạng sống này để đổi lấy một đời sau hạnh phúc vô ưu cho mẹ.

Đừng để bà phải gặp lại một kẻ như Khương Vượng nữa…

Mái tôn hoen rỉ phía trên dần nhòe đi, đồng tử cô bắt đầu tan rã, sắc máu trên gương mặt cũng phai nhạt, chỉ còn lại vẻ xanh xám của một người sắp chết.

Ngay khoảnh khắc ý thức sắp tan biến hoàn toàn, một tiếng “đinh” vang lên.

【Đinh! Hoan nghênh NPC Khương Sanh Sanh tiến vào trò chơi giải mật!】

Hệ thống của thẩm phán địa ngục chính thức khởi động, kéo cô về từ vực sâu tuyệt vọng.

【Nhiệm vụ của ngươi, hoàn toàn nhập vai nhân vật, đồng thời kiểm soát tỉ lệ tử vong, trong phó bản trò chơi!】

Khương Sanh Sanh gật đầu, chấp nhận điều kiện mà Harris đưa ra.

【Chú ý! NPC tuyệt đối không được lệch vai! Giá trị nhập vai thấp hơn 80% sẽ lập tức bị xóa bỏ!】

【Phó bản thứ nhất: Bạn trai bất ngờ tử vong. Cô sẽ vào vai bạn gái, tại thời điểm cốt truyện then chốt, thúc đẩy Boss hắc hóa!】

Mở bừng mắt, hương nước hoa đậm đặc xộc thẳng vào xoang mũi khiến cô, người đang ngồi trước bàn livestream, hắt xì mấy cái liên tục, rõ ràng là bị sặc không nhẹ.

Cô dụi mặt, rồi quay về phía camera vẫn đang phát trực tiếp, mỉm cười:

“Ngại quá nha, dạo gần đây sức khỏe hơi có vấn đề. Cảm ơn các bảo bối trong phòng livestream đã quan tâm ~ bút tâm ~”

Nói xong, Khương Sanh Sanh giơ hai tay làm dáng trái tim trước ngực.

Khuôn mặt cô chiếm trọn màn hình. Đôi mắt hạnh tròn trịa lấp lánh dưới ánh đèn, môi đỏ khẽ nhếch thành nụ cười. Cô nheo mắt, cúi gần về phía thiết bị, một tay chống cằm, lười biếng mà đong đưa trò chuyện cùng những làn đạn đang cuồn cuộn lướt qua.

Liếc nhanh đồng hồ ở góc màn hình, cô cười vỗ tay, thuần thục nói lời chốt phiên:

“Được rồi, hôm nay phát sóng đến đây thôi. Các bảo bối thích chị nhớ nhấn theo dõi, một phím ba liên nha~”

Cô vừa nhấn chuột chuẩn bị tắt phòng livestream, thì ánh mắt bất chợt bị một dòng ID quen thuộc đập vào, khiến tim cô siết chặt.

Sắc mặt Khương Sanh Sanh lập tức trở nên khó coi thấy rõ. Môi cô run rẩy, thấp giọng lẩm bẩm:

“…Ngươi… rốt cuộc là ai?”

Không rõ người kia có đang theo dõi không, nhưng ngay sau đó, một dòng tin đáp lại không chậm trễ:

【“Vợ yêu, anh yêu em nhiều lắm! Hôm nay em ngoan lắm nha, bữa trưa có phải ăn sườn chua ngọt không? Để thưởng cho em, tối nay chồng ngủ với vợ nha?”】

Cảm giác bị kẻ lạ xâm phạm khiến lồng ngực cô cuộn lên từng cơn buồn nôn. Khương Sanh Sanh mặt trắng bệch, đưa tay ôm mặt, cả hàm răng run lên cầm cập.

Cô cố gắng buộc bản thân phải lờ đi những dòng chữ ghê tởm kia, nhanh chóng tắt cửa sổ livestream.

Lặng lẽ ngồi trước bàn, cô rùng mình, lặng lẽ chà cánh tay đang nổi đầy da gà, cố gắng ném hết những lời lẽ kinh tởm kia ra khỏi đầu.

Cô đứng dậy, bước đến phòng tắm, mở vòi nước.

Dòng nước lạnh chảy từ đầu ngón tay tái nhợt của Khương Sanh Sanh xuống cống thoát nước. Cô dần lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn vào gương, nhưng đúng khoảnh khắc định đứng thẳng người dậy, toàn thân cô chợt cứng đờ tại chỗ.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play