Cánh cửa phía sau đóng sầm lại, bên trong vọng ra tiếng nam nữ đùa giỡn. Rõ ràng giây trước còn bị người đàn ông đánh quỳ rạp xuống đất khóc lóc, giây sau đã lại nói cười âu yếm dựa vào lòng làm nũng.
Đê tiện.
Tựa hồ ông trời cũng không ưa anh, cố tình vào lúc này lại trút xuống cơn mưa như trút nước. Từng hạt mưa tí tách rơi xuống mặt đường dơ bẩn, bắn tung tóe lên từng đóa bọt nước. Trong làn nước gợn sóng, anh thấy được khuôn mặt sưng húp của mình, trên đó còn hằn rõ vết tát, trông vừa buồn cười vừa thảm hại. Tóc anh rối bời, khắp người bầm tím.
...
Anh muốn xông vào giết chết đôi gian phu dâm phụ đó, muốn giết chết bọn chúng.
Nực cười, anh mới không thỏa hiệp, anh sẽ nghĩ ra mọi cách ác độc để trả thù. Tại sao anh cứ phải nhẫn nhục chịu đựng, tại sao mọi bất hạnh đều giáng xuống đời anh chứ.
Bọn chúng thật đáng ghét, tại sao lại lừa dối anh? Rõ ràng anh đã không còn cầu xin gì nữa, anh chỉ muốn từ cái từ "gia đình" hấp thụ chút động lực để duy trì cuộc sống, nhưng hình như bây giờ ngay cả từ đó cũng không còn.
Có lẽ anh đã chết từ lâu rồi, chết trong tam quan tan nát, chết trong ảo tưởng mờ mịt, chết trong tuổi thơ vô vọng. Bây giờ kẻ đang tồn tại là ai, anh cũng không biết.
Tóm lại, Hứa Nhiên sẽ không ở lại cái nơi làm anh ghê tởm này nữa. Anh cần tìm một nơi an toàn để một mình chữa trị vết thương. Khi vết thương lành, anh tự nhiên sẽ tìm cách tính lại món nợ này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT