Trước mặt Cung Việt Thần, Bạch Linh Tịch đâu còn vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, cô ấy giống hệt một cô gái nhỏ đáng yêu thích làm nũng, khóe môi cong lên không hề hạ xuống.
Hai người cứ thế cuộn mình trên ghế sofa trải qua một buổi chiều. Bạch Linh Tịch vui mừng phát hiện, Cung Việt Thần không còn vẻ mặt như thấy ma khi cô ấy đến gần, từ từ học cách chấp nhận một cách thản nhiên và vui vẻ.
Lần này, Cung Việt Thần đích thân đưa Bạch Linh Tịch đến núi Lăng Phong.
"Hừ! Mấy hôm trước em lên núi là chú Trương đưa đi, em sợ muốn chết, anh chẳng thèm để ý đến em!" Bạch Linh Tịch nhớ đến chuyện này là thấy trong lòng tủi thân.
Chỉ có cô ấy mới biết, lúc đó cô ấy sợ hãi đến mức nào, nơi xa lạ, người xa lạ, nỗi sợ hãi chôn sâu trong lòng gần như không thể che giấu được nữa.
Quan trọng nhất là, lúc đó không có Cung Việt Thần ở bên cạnh.
"Là anh không tốt, sau này sẽ không bao giờ để em một minh như vậy nữa!" Cung Việt Thần trầm giọng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play