Ngày hôm sau.
"Cô chủ, thiếu gia nói tôi đưa cô đến Đại học Thanh Hoa." Quản gia Trương của Đình Viên hiền từ nói với Bạch Linh Tịch, sau đó không nhịn được hỏi thêm,
"Cô chủ, cô vẫn ổn chứ."
Không trách chú Trương lại hỏi như vậy, bởi vì Bạch Linh Tịch bây giờ trông thực sự không được tốt lắm.
Da cô quá mỏng manh, tối qua bị hoa hồng cào xước lưng nên hơi sưng tấy, trên mặt cũng có vài vết xước, khóc nhiều lại không ngủ ngon vào ban đêm, sắc mặt tái nhợt, hai mắt sưng đỏ nghiêm trọng, còn đầy tia máu, đôi môi đỏ mọng cũng khô nứt.
"Tôi... không sao!" Cô nhìn quanh, không thấy bóng dáng Cung Việt Thần.
Hơi bực bội, Cung Việt Thần không có ở nhà, xem ra lần này anh ấy đã tức giận lắm rồi.
Ngủ dậy, cô cũng không cảm thấy tủi thân nhiều nữa, chỉ hơi lo lắng cho tâm trạng của Cung Việt Thần, cô không muốn mâu thuẫn với Cung Việt Thần, đời này cô chỉ mong có thể dành những điều tốt đẹp nhất cho anh ấy.
Những người giúp việc trong đại sảnh biệt thự lần này không còn tránh mặt nữa, có lẽ là do Cung Việt Thần đã dặn dò, dù sao Bạch Linh Tịch cũng sắp ra khỏi cửa rồi, còn tránh mặt làm gì nữa!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT