Trong hai ngày tiếp theo, Thẩm Ninh vô cùng chăm chỉ ở trong phòng luyện đàn, ngoại trừ hai người nhạc công, những người khác không được phép đi vào. Mấy ngày gần đây Đông Duật Hoành cực kỳ bận rộn bởi vì liên tục đón tiếp sứ giả nước ngoài, cũng không có thời gian để ý tới nàng.
Chớp mắt một cái đã đến đêm trước ngày vạn thọ của Hoàng đế, hắn đã đi ngủ từ sớm, nhưng Thẩm Ninh lại đọc sách đến giờ Tý, nàng canh giờ vừa đến ngồi trên giường lay tỉnh Hoàng đế, hôn hắn một cái, nói một câu, "Soái ca, sinh nhật vui vẻ." Sau đó cười híp mắt bò lên giường chui vào trong ngực hắn nằm ngủ.
Đông Duật Hoành đanh buồn ngủ díp mắt, đầu tiên là hắn ngây người một lát, sau đó lại nhắm mắt lại khẽ cười ôm nàng vào lòng, hôn lên trán nàng rồi lại chìm vào giấc ngủ say.
Ngày hai mươi sáu, trời còn chưa sáng, chủ tử và nô tài trong hoàng cung đều đã tỉnh dậy, cung nhân trong cung Càn Khôn bái thọ cho Hoàng đế xong mới đứng dậy tiến lên hầu hạ thay y phục và rửa mặt. Thẩm Ninh thay một bộ long bào màu vàng phớt đỏ thêu mây ngũ sắc xuất hiện trước mặt Đông Duật Hoành, trước ngực bộ y phục của nàng còn có thêu Địa Hành Long đang bay lên chiếu lên gương mặt diu dàng co chút anh khí của nàng, tăng thêm một chút phong tình hiên ngang. Hoàng đế chưa bao giờ nhìn thấy nữ tử mặc long bào mà có thể có khí khái anh hùng hừng hực như nàng, hắn nhìn nàng chăm chú không nói gì. Thẩm Ninh cũng quay đầu nhìn thấy hắn mặc bộ long bào vài sa tanh màu vàng sáng biểu tượng của bậc Cửu Ngũ Chí tôn, nhất thời càm thấy choáng váng, ngây ngốc cười nói: "Thật đẹp trai. . . "
Đông Duật Hoành bị dáng vẻ ngốc ngếch của nàng chọc bật cười, sau đó dặn dò hai câu rồi nhân chân bước ra ngoài vào triều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT