Tú Như nhanh chóng dẫn ba nô tỳ bưng dụng cụ rửa mặt nối đuôi nhau đi vào, vòng qua bình phong Cửu Trọng Xuân đã thấy Duệ Phi nương nương đang đứng bên cạnh cửa sổ mở.
"Chúng nô tỳ thỉnh an nương nương." Những người đi vào uốn gối thỉnh an.
"Mau đứng dậy đi." Thẩm Ninh lập tức nói, sau đó quay đầu nhìn trời đã sáng chưng, vô thức sờ ngọc bổi trên cổ, cắn răng trong lòng âm thầm chửi một câu: Cầm thú. . .
Kể từ khi vào cung đến này đây gần như là câu cửa miệng mỗi sáng nàng đều nói. Làm sao nàng biết được tên Hoàng đế kia lại giống như xử nam lần đầu được nếm trái ngọt, thỉnh thoảng có mấy ngày bận rộn chính sự ngủ lại cung Càn Khôn, những ngày khác đều đến chỗ của nàng, ngoại trừ mấy ngày bà dì của nàng ghé chơi, nhiều đêm liền nàng không có một đêm nào là được ngủ một giấc trọn vẹn. Lật qua lật lại giày vò, dấu vết trên người cũng càng ngày càng nhiều, nếu không phải sức khỏe của nàng tốt chắc mỗi đêm đều sẽ hôn mê lấy lần. . . Rốt cuộc hắn lấy đâu ra nhiều tinh lực như vậy? Sau khi giày vò nàng cả tối mỗi ngày đều đúng giờ vào triều. . .
Nghĩ đi nghĩ lại Thẩm Ninh đỏ mặt, cơ thể dần dần bị hắn khai phá hiểu được thú vui của chuyện cá nước thân mật, hóa ra nam tử cùng nữ tử có thể hòa hợp với nhau đến như vậy, thân mật như vậy. . . Mỗi đêm nàng cũng cảm nhận được vui vẻ trong đó, lý trí của nàng nhiều lần bị đánh bay trong sự đá bạo độc chiếm của hắn, chưa thỏa mãn muốn càng nhiều. Đúng là không nên thử ăn mặn mà. . .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT