Lục vương gia dường như cũng nhìn thấy nàng, môi khẽ giật giật, lại quay đầu lại.
Thẩm Ninh thầm than vận khí thật không tốt, nói sai dịch dừng lại, nàng đi trên cây cầu gỗ chịu đựng áng nắng mặt trời chiếu xuống, đi vào bên trong đình, nàng mỉm cười nhỏ nhẹ nâng váy thi lễ, “Dân phụ thỉnh an vương gia, tướng quân.”
Theo lý thì bách tính thường dân gặp hoàng thân quốc tích phải dập đầu hành lễ, cũng không biết là Lý phu nhân này không hiểu quy củ hay là đang giả ngốc đây, Vạn Phúc thầm nghĩ nhưng cũng không dám lắm miệng.
Đông Tinh Thần dự liệu được nàng sẽ qua đây cũng không ngẩng đầu, tay hạ quân cờ.
Hoàng Lăng cười nói: "Hóa ra là Lý phu nhân."
Thẩm Ninh nhếch môi cười một tiếng, "Hai vị đại nhân thật có nhã hứng."
Hoàng Lăng nói: "Trong lúc bề bộn tìm được giây phút rảnh dỗi thôi."
"Vậy dân nữ không quấy rầy hai vị." Thẩm Ninh muốn cáo từ, lúc này Đông Tinh Thần lại mở miệng, "Lý phu nhân đến đúng lúc lắm, Tử Lăng không tập trung, chơi cờ với hắn không thú vị, Lý phu nhân đến bồi bản vương đánh một ván cờ?"
Hoàng Lăng nghe vậy, cười đứng lên, “Lý phu nhân, mời.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play