Lễ vạn thọ qua đi, cuối cùng Thẩm Ninh cũng được phép xuống giường đi lại, chuyện đầu tiên nàng làm đó là gọi Đông Minh Thịnh đã một tháng không gặp đến nội thất gặp nàng.
Một tháng không gặp Đông Minh Thịnh đã gầy xuống hẳn một vòng, nhưng Thẩm Ninh lại làm mặt lạnh như không thấy, nhìn thằng bé quỳ ở đó cũng không bảo đứng dậy, vẫy tay cho nhóm cung tỳ lui xuống hết.
Trong điện yên tĩnh một lúc lâu, Đông Minh Thịnh suy sụp tinh thần đầu cúi thấp không dám ngẩng lên, một lúc rất lâu sau, Thẩm Ninh cầm một cây roi nhỏ dùng để xử phạt cung bộc lên, nói với hắn: "Nhị hoàng tử, giết người thì phải đền mạng là đạo lý hiển nhiên, con hạ độc Huệ phi, gây họa cho Tiết gia, mặc dù phụ hoàng con miễn cho con tội chết, nhưng chuyện này không tránh khỏi xử phạt. Con có nhận phạt không?"
Cả người Đông Minh Thịnh run lên, dập đầu một cái rồi mới đáp: "Nhi thần nhận phạt."
Thẩm Ninh đứng lên đi đến bên cạnh thằng bé, cũng không nói nhiều, nàng giơ roi lên quất một roi thật mạnh lên lưng hắn.
Đông Minh Thịnh kêu lên một tiếng đau đớn.
Thẩm Ninh lại quất thêm một roi nữa, "Ai bảo con tâm địa độc ác!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT