Khi ba người kia vừa đi, nơi này lập tức trở nên trống trải hơn hẳn.
Lục Ngạn Tự thấy Bùi Tri Ý nghỉ ngơi không sai biệt lắm, liền đi tới một cây thụ thật lớn trước mặt.
Cây đại thụ không biết đã sinh trưởng bao nhiêu năm giữa núi non này, cho dù hai người ôm cũng không xuể, tán cây rộng lớn che khuất mặt trời, chỉ có vài tia nắng mặt trời ngoan cường xuyên qua kẽ lá rơi xuống đất.
Lục Ngạn Tự mặc bộ đồ huấn luyện, ngón tay thon dài ấn trên thân cây gồ ghề.
“Trước tiên thử xem cô có thể phóng tinh thần lực ra ngoài không.”
“Tinh thần lực của cô khi dùng để an ủi thì rất ôn hòa.” Anh đổi giọng, “Nhưng khi tấn công thì cần phải tinh luyện.”
“Thử một lần, dùng tinh thần lực vẽ một đường trên này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play