Không buồn nghĩ xem hai người kia rốt cuộc vì lý do gì mà đột nhiên thay đổi ý định, hiện tại cơ hội đã ngay trước mắt, Cao Hành Phàm vội vàng rời đi.
Chạy liền một mạch trong thời gian dài, đợi đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng hai người kia nữa, hắn mới nhẹ nhàng thở phào.
Hắn mở trí não của mình ra xem. Vì trước đó đã đi hái cỏ tranh hoa, khiến khoảng cách giữa hắn và đội nhỏ của mình bị kéo xa hơn. Xem ra sẽ phải tốn thêm khá nhiều thời gian mới có thể quay lại được.
Có lẽ do lần trước bị Lục Ngạn Tự bắt được và lấy đi điểm thưởng, lần này Cao Hành Phàm cẩn thận hơn nhiều, không còn lượn lờ khắp nơi nữa mà chọn cách bay thẳng về hội hợp với tiểu đội.
Sắc đỏ hoàng hôn đã phủ đầy đỉnh đầu, những tán cây cao ngất chìm trong mây giờ đây đã tối sẫm, chỉ còn phần ngọn cây còn hắt lên chút ánh cam yếu ớt.
Càng đi, trời càng tối.
Trong khu rừng yên tĩnh chỉ có tiếng côn trùng kêu vang, chim hót, và âm thanh lá cây bị giẫm lên lạo xạo dưới chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play