Cỏ tranh hoa ưa sinh trưởng ở nơi ẩm ướt, râm mát. Nơi Cao Hành Phàm dẫn Bùi Tri Ý cùng mọi người tới chính là một nơi như vậy — cây cối cao lớn rậm rạp, dưới một tảng đá lớn có dòng nước suối róc rách chảy xuống, nhập vào dòng suối nhỏ, rồi tiếp tục men theo khe đá đổ vào một hồ nước nhỏ dưới tảng đá.
Bên hồ nước có một hang động tự nhiên, cấu tạo chật hẹp, chỉ đủ để một người chui vào.
Cao Hành Phàm chỉ vào hang động: “Ở bên trong đó. Trước đây tôi từng tò mò chui vào xem, thấy có một bụi cỏ tranh hoa, chưa tới mười đóa.”
Anh vốn định chờ khi quay lại cùng các thành viên trong đội sẽ hái, không ngờ lần này trời xui đất khiến lại giúp anh miễn khỏi việc bị loại.
“Vào hái đi.” Lục Ngạn Tự đứng bên bờ hồ, nhìn ánh mặt trời lác đác xuyên qua cửa hang, không khách sáo phân công cho Cao Hành Phàm.
Cao Hành Phàm há miệng định nói, nhưng lại quay sang nhìn Bùi Tri Ý và Lục Ngạn Tự.
Bùi Tri Ý thật sự không hiểu vì sao Cao Hành Phàm lại nghĩ cô và Lục Ngạn Tự sẽ tự mình chui vào hang động. Dù sao cô cũng chỉ là một Omega yếu đuối tay trói gà không chặt, còn Lục Ngạn Tự là Alpha trong đội. Nếu đã có cô ở đây, còn có một Alpha đội khác đang chờ ngoài kia, Lục Ngạn Tự sao có thể tự thân mạo hiểm?
Cô vào hang hái cỏ tranh hoa? Người duy nhất phù hợp để làm chuyện này, rõ ràng chỉ có thể là Cao Hành Phàm.
Dù đứng trên bất kỳ góc nhìn nào, Bùi Tri Ý cũng không thể đứng về phía anh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play