Một tháng sau, tuyết đầu mùa rơi.
Kinh thành chưa từng bình yên đến thế: Vương phủ không còn là nơi tranh đoạt quyền lực, mà trở thành vùng đất cấm kẻ dòm ngó – bởi bên trong, có một Vương gia mất trí từng giết chóc điên cuồng, một “kẻ phản tặc sống sót”, và một đứa trẻ mang huyết mạch dị thường.
Nhưng không ai còn dám can thiệp. Bởi triều đình không dám đối đầu với một Tạ Du đã nhớ lại, nhưng không còn mưu quyền.
Trong phủ, Lâm Uyên dạy Tạ Ngọc viết chữ.
Cậu bé hỏi:
“Phụ thân, tên con có ý nghĩa gì?”
“Ngọc là thứ quý, nhưng cũng dễ vỡ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT