Cải Thìa sau khi kết thúc buổi livestream liền “tự bế”.
Cậu ta “tự bế” đến mức ngay cả nhiệm vụ hàng ngày của 《Sơn Hải Lục》 cũng không buồn vào làm. Sau khi tiễn Tô Thức đi, cậu liền rời khỏi khoang game thực tế ảo, rồi tự hành hạ mình bằng cách xem đi xem lại hai đoạn video đã cắt ra từ bản ghi hình.
Một đoạn là cảnh múa kiếm làm thơ họa ca giữa trời tuyết, còn một đoạn chính là cuộc đời của Lý Bạch và Đỗ Phủ.
Xem đi xem lại, cậu ta mở khung chat với CH, vừa muốn chửi lại vừa thôi, cuối cùng cũng nén lại được cơn xúc động muốn chửi CH, tự mình ôm đầu “tự bế”.
Đối với khán giả xem livestream mà nói, đây có lẽ cũng chỉ tương đương với việc xem một bộ phim khó quên, giống như một giấc mơ, tỉnh lại rồi vẫn thấy rất cảm động. Nhưng đối với Cải Thìa mà nói, họ lại là những người cậu ta đã thật sự tiếp xúc, thật sự ở bên... Dù cho chỉ là lần đầu gặp mặt, nhưng ngược lại chính vì lần đầu gặp mặt này quá mức kinh diễm, lại càng khiến người ta nhớ mãi không quên.
... Dư âm của 《Chốn Đào Nguyên》 thật sự là quá lớn.
Cải Thìa cậu ta “tự bế” nửa ngày, muốn chửi lại thôi, cuối cùng khó khăn lắm mới gõ được một câu trong khung chat với CH: Game, vốn dĩ không phải nên là thứ làm người ta vui vẻ sao? Tìm được cách chơi hay cũng được, gặp được những lữ khách như bạn bè cũng được... Tại sao lại biến thành thế này chứ [nghẹn ngào.jpg]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT