Trong mắt Khương Lê, Dư Tú Nương là một lựa chọn rất phù hợp. Bà ấy có sự điềm tĩnh sau khi trải qua nhiều biến cố, gặp chuyện không hoảng hốt.
Khương Lê cảm thấy, một nữ tử như Tú nương tử làm phụ bếp trong quán rượu thì quá là uổng phí tài năng.
“Điều duy nhất ta lo lắng là, tiệc trong cung, phu quân trước của Tú nương tử chắc sẽ không đến chứ? Tú nương tử nói dì ấy từ Trung Châu đến, sau khi hòa ly mới đến Thịnh Kinh nương nhờ người thân. Ta đoán chắc phu quân dì ấy không ở Thịnh Kinh đâu nhỉ?”
Tiểu nương tử nắm lấy vạt áo hắn từ từ nói, đôi lông mày thon dài lúc nhíu lại lúc giãn ra, khiến trong lòng Hoắc Giác thấy buồn cười.
Dư Tú Nương quả thực là người phù hợp, trong mười năm ở Thịnh Kinh bà ấy hầu như không tham dự bất kỳ bữa tiệc nào, ngay cả yến tiệc trong cung cũng viện cớ thân thể bệnh tật để từ chối.
Vì vậy, những người biết Dư Tú Nương ở Thịnh Kinh, ngoài vài người hầu cũ từ phủ Thị lang, cũng chỉ còn mỗi Tề Xương Lâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT