Người đỗ Hội nguyên chính là Hoắc Giác. 
Tin tức này như sấm rền vang dội khắp phủ Thuận Thiên. Tông Khuê nghe tin từ người hầu, mặt mày biến sắc.
Tông Úc từ ngoài bước vào, thấy nét mặt cháu mình, cười khẩy: “Sao vậy? Không phục à? Nghe nói trước kỳ thi Hội, cháu còn hùng hổ hạ chiến thư với người ta? Giờ thì biết thế nào là núi cao còn có núi cao hơn rồi chứ gì!”
Người cháu trai này từ nhỏ đã quá thuận buồm xuôi gió, kiêu ngạo đến mức không ai bằng. Giờ thì hay rồi, có người cho nó một cái tát thật mạnh, để nó học được thế nào là khiêm tốn!
Tông Khuê không phải không chịu nổi thua cuộc, chỉ là đơn thuần không thích cảm giác thất bại mà thôi.
Hắn ta xoa xoa mặt, nói với người thúc thúc đang hả hê: “Cháu thua tâm phục khẩu phục! Kỳ thi Hội này, chủ khảo là Lăng Thủ phụ, phó chủ khảo là Chu Thứ phụ. Hai người bọn họ vốn bất hòa, chắc chắn sẽ không dám động tay động chân vào kết quả thi cử, để lại nhược điểm cho đối phương. Cho nên, cháu biết, nhất định là bài thi của Hoắc Giác xuất sắc hơn của cháu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play