Lòng người ai cũng làm bằng thịt, huống chi là đứa trẻ bà nhìn thấy lớn lên từng ngày, Tiết lão phu nhân tất nhiên đau lòng vô cùng.
Tuy nhiên, bà ấy hiểu rõ bốn mươi chín roi này là đáng đánh, dù bà tự tay thi hành cũng sẽ không nương tay!
Ban đầu, bà ấy nghĩ rằng sau bốn mươi chín roi, đứa trẻ này sẽ rút ra được bài học, nào ngờ vừa tỉnh lại, câu đầu tiên nó nói là: “Đừng để nàng biết.”
Vì cứu người mà chịu khổ lớn như vậy, lại còn sợ tiểu nương tử trách tội, ngay cả bị thương cũng không dám nói. Con cháu Tiết gia có khi nào phải hèn mọn đến thế?
Thật sự là hèn mọn đến mức khiến người ta đau lòng. Trước khi gặp Vệ Xuân, nó chưa từng như vậy.
Thời niên thiếu ở Túc Châu, nó đã nổi danh, khí phách ngất trời, y phục rực rỡ, cưỡi tuấn mã, xông pha trận mạc giết giặc ngoại xâm, không ai địch nổi. Khi đó, nó tự do kiêu hãnh như vầng dương rực rỡ phương Đông, đúng là nhân vật như mặt trời ban trưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT