Ngày hôm đó là năm thứ hai sau khi hắn vào cung, Thịnh Kinh đón trận tuyết lớn nhất kể từ đầu mùa đông.
A Lê đến tìm hắn, cười nói rằng việc buôn bán ở quán rượu ngày càng phát đạt, nàng đã dành dụm được khoản tiền đầu tiên, sau này chắc chắn sẽ góp đủ tiền để chuộc hắn ra.
Lúc đó Khương Lê vẫn luôn tin rằng, chỉ cần có đủ bạc là có thể chuộc hắn ra một cách thuận lợi. Nhưng nàng không hề biết, một khi đã vào cung thì không còn đường lui.
Không chỉ vì trong cung không có quy định cho phép thái giám tự chuộc thân, mà dù có, hắn cũng sẽ không rời cung. Hắn đã từ bỏ tất cả, kể cả tôn nghiêm của một nam tử, nếu còn chưa chính tay đâm kẻ thù, làm sao có thể cam tâm được?
Hơn nữa, hắn đã là một thái giám, không thể cưới nàng, cũng không thể cho nàng những gì một nam tử bình thường có thể cho, vốn dĩ không nên làm trễ nải nàng.
Qua nửa năm nữa nàng sẽ tròn mười tám tuổi, nên tìm một nam tử đáng tin cậy yêu thương và trân trọng nàng để thành thân, sinh vài đứa con mà nàng thích, sống bình an suốt đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play