Vệ Xuân cầm chiếc quạt tròn, che miệng cười: “Rõ ràng vậy sao? Ừm, ta hơi lạ giường, qua một hai ngày quen rồi sẽ ổn thôi.”
Nói xong, thấy Khương Lê hơi nhíu mày, bèn dùng quạt gõ nhẹ lên trán Khương Lê, cười nói: “Đừng lo, không sao đâu, ta sẽ nhờ Phương thần y kê vài thang thuốc an thần.”
“Vậy lát nữa ta sẽ đi nói với Phương thần y.” Khương Lê đáp, sợ Vệ Xuân từ chối nên còn nói thêm một câu: “Đằng nào ta cũng định đi thăm Tô lão gia.”
Vệ Xuân nhìn Khương Lê, khẽ mỉm cười, gật đầu: “Được.”
Thịnh Kinh vào đông lạnh giá, gió gầm tuyết lùa, Vệ Xuân vốn sợ lạnh, trong phòng đốt lò sưởi rất mạnh, tuy ấm nhưng lại ngột ngạt nặng nề.
Khương Lê cảm thấy hôm nay sắc mặt Vệ Xuân có vẻ ngẩn ngơ không tập trung, nghĩ là nàng ấy mệt, không nỡ để Vệ Xuân quá mệt nhọc, ngồi ở phòng phía Đông không lâu đã đứng dậy cáo từ, khi rời đi còn giục Vệ Xuân về phòng ngủ bù một giấc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT