Khương Lê nghe Trương Oanh Oanh nói, đầu tiên là ngẩn người, sau khi hiểu được lời nàng ấy, vội cười nói: “Oanh Oanh, cô nói bậy bạ gì vậy? Thi bắn liễu sắp bắt đầu rồi, mau nhìn kìa!”
Trương Oanh Oanh thấy rõ ràng A Lê không coi lời mình là thật, bĩu môi, còn muốn nói thêm gì đó, lại thấy nàng chăm chú nhìn Hoắc Giác, bèn nuốt xuống lời muốn nói, đưa mắt nhìn về phía hành lang.
Trên hành lang lúc này có một hàng lang quân cầm cung tên, Hoắc Giác cao hơn những lang quân khác nửa cái đầu, nhìn thoáng qua nổi bật như hạc giữa bầy gà.
Theo tấm vải đỏ trong tay nhà sư rơi xuống, Hoắc Giác nhanh chóng giương cung, chỉ trong nháy mắt, mũi tên xé gió bay ra, cái bầu treo trên cao nhất kêu “đinh” một tiếng bị bắn trúng, một con chim bồ câu nhỏ từ trong bầu bay ra, vỗ cánh trắng muốt, bay đi mất.
Xung quanh mọi người ồ lên, mấy vị lang quân đứng cạnh Hoắc Giác càng há hốc mồm.
Bọn họ mới vừa giương cung, thiếu niên này đã bắn trúng bầu thả chim bồ câu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play