Không tả nổi khác biệt ấy ra sao. 
A Lê vẫn là A Lê ngày nào cùng lớn lên với bọn họ ở phố Chu Phúc, vẫn cùng nhau cười đùa náo nhiệt, vẫn e lệ đỏ mặt thầm thì những chuyện riêng chỉ con gái mới tâm sự cùng nhau.
Sự khác biệt có lẽ nằm ở khí chất trải qua năm tháng mài giũa trên người nàng. 
Người ta thường nói gần mực thì đen gần đèn thì rạng, giờ đây khí chất nơi A Lê có chút giống với thiếu niên Hoắc Giác năm xưa ở phố Chu Phúc.
Họ vẫn còn nhớ khi xưa A Lê biết Tiết Chân cũng thích Hoắc Giác, trong lòng nàng tự ti vô cùng. Nàng cảm thấy mình không bằng Tiết Chân là con gái Sơn trưởng, còn vì thế mà nảy sinh ý chí học tập luyện chữ, cũng không biết làm hỏng bao nhiêu cây bút lông.
Nhưng A Lê bây giờ đã không còn như trước nữa. Vừa rồi nghe nàng nói về Vệ Cẩn, giọng điệu đã chẳng còn là A Lê ngày nào dè dặt yêu mến thiếu niên Hoắc Giác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play