Cô mơ thấy mình đang bước đi trong một vùng trắng xoá vô tận.
Không có điểm dừng, không có ánh sáng, chỉ là cứ mãi tiến về phía trước trong mơ hồ và cô độc.
Đi mãi, đi mãi, bỗng phía trước rực lên ánh lửa ngút trời.
Đứng trước biển lửa đó là một người đàn ông nho nhã, lịch sự, đang mỉm cười dịu dàng.
Thích Du lẩm bẩm: “Đoàn Hoài An…”
Tại sao lại là Đoàn Hoài An?
Anh ta dường như cũng thấy Thích Du, chỉ tay vào ngọn lửa đang bùng cháy phía sau, mỉm cười nói: “Tạ Cảnh chết rồi, em là của anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT