Ngày hôm đó.
Thích Du tự lái xe đưa Tạ Cảnh đi làm.
Ai ngờ vừa đến cổng lớn khu Hạ Môn, lại thấy Lâm Tịnh ngồi xổm ở đó, tay chân lạnh cóng, dáng vẻ như sắp đóng băng đến nơi.
Ngồi trong xe, Thích Du nhìn cô ta khoác một chiếc áo lông chồn trắng toát, cả người trắng từ đầu đến chân – trắng từ quần áo, giày dép đến cả chiếc mũ lông – y như một bức tượng tuyết đang cosplay “tuyết nữ”, chỉ có đôi môi là đỏ chót, nhìn từ xa đã thấy hơi rợn người.
Cô nhíu mày: “Cô ta đang cosplay tuyết nữ à?”
Thích Du tấp xe vào lề đường để nhìn cho rõ. Cô thật sự không thể hiểu nổi Lâm Tịnh nghĩ gì mà ăn mặc thế kia.
Vào nhà hào môn cũng lâu rồi, vậy mà chút thẩm mỹ cũng không có. Dù cho nhan sắc chỉ thuộc dạng tầm trung, cũng đâu cần trắng từ đầu tới chân như vậy chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play