Tạ Cảnh nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại của cô, thấp giọng nói: “Không sai, tiểu tiên nữ.”
Dù sao thì Tạ Cảnh và Lâm Tịnh cũng đấu qua đấu lại nhiều năm như vậy, hắn hiểu rất rõ cô ta là kiểu người gì. Nếu không có bằng chứng chắc chắn trong tay, Lâm Tịnh tuyệt đối sẽ không dễ dàng mở miệng nói dối một cách buồn cười như thế.
Điều đó chứng tỏ trong tay cô ta có đầy đủ chứng cứ.
Hơn nữa, ông nội biết rất rõ chứng bệnh ưa sạch sẽ nghiêm trọng của hắn, đến mức dù đã có Thích Du bên cạnh, ông vẫn chưa yên tâm. Huống chi, người phụ nữ này lại đột nhiên xuất hiện, tính cách lại là kiểu mà ông nội biết chắc hắn cực kỳ chướng mắt.
Nếu không phải có chứng cứ rõ ràng, e là chỉ riêng lời của Lâm Tịnh thôi, ông cũng chẳng thèm tin.
Tạ Cảnh khẽ siết tay Thích Du, những ngón tay mềm mại tinh tế của cô khiến hắn có chút không nỡ buông: “Chút nữa dù có xảy ra chuyện gì, em cũng đừng tin vào những gì người khác nói.”
Thích Du hừ nhẹ: “Em có khả năng phán đoán của mình, đừng có xem thường em vì em mới mười tám tuổi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT