Quân Noãn nghe đến đây, nghĩ đến một đứa trẻ mới vài tuổi, lại còn bệnh tật ốm yếu, liền phải bị người ta xách đi rèn luyện, thực sự có chút không đành lòng.
“Đại Soái lòng cũng thật tàn nhẫn.”
Giang Tứ Gia không tỏ ý kiến: “Ông ấy lòng không tàn nhẫn, anh liền thật sự phế đi.”
Người khác luyện võ là để phòng thân, anh luyện võ là để cường thân kiện thể.
Chỉ là như thế, abh đích xác đã chịu khổ gấp mấy lần người khác.
Anh nhớ tới điều gì đó, rũ mắt nhìn về phía cô gái nhỏ bên cạnh, thấp giọng dặn dò cô.
“Mẹ chưa bao giờ biết chuyện này, em đừng lỡ lời nói ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT