Quân Noãn bị anh kéo một phen, cuống quýt buông cây bút lông mảnh, bị buộc phải đuổi kịp bước chân của anh.
Cho đến khi ra khỏi sân, cô khó hiểu nghiêng đầu nhìn Giang Tứ Gia.
“Đến thư phòng làm gì?”
Giang Tứ Gia mắt nhìn thẳng phía trước, mày rậm giãn ra, miệng khẽ cười, bước chân không nhanh không chậm.
“Không phải cảm thấy bút máy hiếm lạ sao? Mấy cây của ạn đều cho em.”
Dù sao anh để đó cũng không mấy khi dùng, không phải phê duyệt văn bản, từ trước đến nay cũng không thích đọc sách viết chữ.
Quân Noãn ngẩn người, “Mấy cây? Đều cho em?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT