Bùi Dụ Chu cảm thấy dạo này mình hắt xì hơi hơi nhiều.
Anh xoa xoa chóp mũi đang còn hơi ngứa, sau đó đi đến cạnh cửa sổ, do dự vài giây rồi vẫn khép cửa lại.
Đầu ngón tay dán vào tấm kính lạnh lẽo, trùng đực nhìn thời tiết bên ngoài vẫn âm u, không khỏi thở dài.
Ban đầu Bùi Dụ Chu nghĩ rằng, dù hiện tại anh không thể thực hiện kế hoạch tản bộ dưới mưa vì di chứng, nhưng ít nhất, anh có thể mở cửa sổ hít thở không khí trong lành bên ngoài để duy trì trạng thái cơ thể khỏe mạnh.
Kết quả, không khí lạnh lẽo do những ngày mưa dầm kéo dài cùng sự chuyển mùa đã trực tiếp tước đoạt tia an ủi tâm lý cuối cùng của anh.
Trùng đực xoa cái mũi ngứa ngáy của mình, nhìn quanh những cửa sổ đã đóng chặt, dưới sự ám thị tâm lý, anh cảm thấy lồng ngực mình còn nặng nề hơn lúc nãy rất nhiều.
“Thật ra bây giờ ký chủ có thể ra ngoài đấy, dù sao chúng ta vừa mới rút bàn tay vàng, trong thời gian ngắn chắc sẽ không lại phát sinh tình huống làm anh trở tay không kịp như hai lần trước đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT