Trong cung ngươi có biết bao nhiêu nữ nhân như hổ đói, chỉ vì ngươi đêm qua giữ ta lại đây, giờ thì ta đã thành bia đỡ đạn cho tất cả mọi người rồi. Mấy con hổ cái của ngươi, chắc giờ ai nấy đều muốn ăn tươi nuốt sống ta, ngươi còn chưa thấy hại ta đủ sao!” 
Sở Minh Nguyệt trừng mắt nhìn hắn.
Phong Ngạo Vân rất bất lực, nàng nói là sự thật: “Được rồi, nàng có thể xuất cung, nhưng mỗi ngày, ít nhất hãy vào cung cùng trẫm trò chuyện, được không?” 
Ánh mắt đó thật sự đáng thương.
Sở Minh Nguyệt thầm đảo mắt lên trời: 
“Được rồi!
 Ta đi đây!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play