Phi Tuyết nhìn thấy vật trên tay Thái hậu rồi, cười nói:
“Đây là vật Phi Tuyết luôn mang theo bên mình. Mặc dù Phi Tuyết không nhớ được những chuyện năm năm trước, nhưng luôn cảm thấy ngọc bướm này nhất định có liên quan đến thân thế của Phi Tuyết, cho nên vẫn luôn mang theo bên mình.”
Thì ra, từ trên người Phi Tuyết rơi xuống lại là một ngọc bướm giống y hệt cái Ngọc bướm mà Sở Minh Ngọc vẫn mang theo.
Thực ra, Phi Tuyết và Phi Dương không phải huynh muội ruột.
Năm năm trước, Phi Dương tình cờ cứu được Phi Tuyết mất trí nhớ, rồi nhận nàng làm nghĩa muội. Lúc Phi Tuyết tỉnh lại, trên người nàng chỉ có chiếc ngọc bướm này, có lẽ liên quan đến thân thế của nàng, nên nàng luôn giữ bên mình, ngay cả nghĩa phụ và nghĩa huynh của nàng cũng không biết.
Vốn định rời đi, nhưng khi nhìn thấy chiếc ngọc bướm đó, Phong Ngạo Thiên cũng dừng bước. Trên đời này vậy mà lại có hai chiếc ngọc bướm giống hệt nhau.
Thái hậu nắm chặt chiếc ngọc bướm quen thuộc đến mức không thể quen hơn, tay run rẩy không ngừng, nước mắt lại tuôn trào!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT