Editor: Xuri

Tôi mất mẹ, bị ba đón về nhà.

Vẻ mặt ông ta bình thản, không có chút đau khổ nào. Thậm chí, tôi còn nhìn thấy trong mắt ông ta là sự đắc ý.

Chẳng bao lâu sau, tên tài xế tông mẹ tôi dẫn theo vài người đến nhà, ý đồ muốn dàn xếp riêng.

Tuy tôi còn nhỏ, nhưng tôi biết rất rõ: gi.ết người thì phải đền mạng. Uống rượu lái xe gây tai nạn, cũng phải chịu trách nhiệm.

Vì thế tôi làm ầm lên, đuổi hết bọn họ ra khỏi nhà.

Ba tôi vì chuyện này, tát tôi một cái thật mạnh.

Hôm sau, tôi nghe nói tòa án đã rút đơn kiện—là do ba tôi ký.

Tôi hơi sững người, nhưng nghĩ lại cũng hiểu.

Ông ta vốn chẳng còn yêu mẹ tôi từ lâu. Ông đã có người đàn bà khác. Còn nữa, tên tài xế uống rượu gây tai nạn kia, bồi thường đến tám mươi vạn.

Tám mươi vạn!

Đối với nhà tôi mà nói, tám mươi vạn không phải con số nhỏ.

Chẳng bao lâu sau, ba tôi lấy người đàn bà kia.

Mà người đó không ai khác—chính là dì ruột của tôi.

Ngay cả đứa em họ mà tôi từng nghĩ là không rõ ba nó là ai, hóa ra lại là em gái cùng cha khác mẹ với tôi.

Hừ.

Mẹ tôi đáng thương đến mức nào chứ?

Đến người thân ruột thịt còn ra tay đào góc tường nhà mình.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play