Cửa đôi của trù phòng đã đóng chặt, Ninh Quy Trúc ngồi trong sân, tiếp tục gọt những tấm tre mỏng, định bụng hôm nay phải làm xong chiếc lồng để mang ra phơi.
“Trúc ca nhi.”
Tiếng gọi vọng vào từ ngoài cổng, Ninh Quy Trúc ngẩng đầu nhìn người đến, vội đặt thứ đang cầm trong tay xuống, đứng dậy: “Đại tẩu? Sao tẩu lại tới…”
Lời còn chưa dứt, hắn đã thấy phía sau còn có mấy hán tử đang khiêng đồ.
Vương Xuân Hoa mở cổng sân: “Trên đường về vừa khéo gặp mấy người này hỏi đường, ta tiện thể dẫn họ qua luôn. Nhà ngươi hôm nay mua không ít đồ nha, sao lại bày biện ra nhiều thế?” Rồi quay sang dặn đám hán tử: “Đặt đồ trong nhà là được.”
“Vâng.”
Biết đây là người bên nhà Hùng bộ đầu, mấy hán tử cũng không dám nhìn ngó lung tung, nhanh chóng đặt đồ xong rồi rời đi, ngay cả tiếng gọi nước của Ninh Quý Trúc cũng chẳng buồn quay đầu lại nghe.
Nhìn người ta rời đi, Ninh Quy Trúc đành than: “Cẩm Châu lại cho người hù dọa người ta rồi.”
Nghe vậy, Vương Xuân Hoa cười bảo: “Người ta có lý do để sợ, ngươi không sợ mới là lạ đó.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT