Hùng Cẩm Châu xách cổ áo hai gã kia, kéo họ đến trước mặt Ninh Quy Trúc. Hắn chẳng dám để cậu ngồi một mình ở quán trà chờ, bèn nói: “Trúc ca nhi, ngươi mang đồ, cùng ta đến huyện nha một chuyến.”
“À, được.” Ninh Quy Trúc đứng dậy, nói thêm: “Để ta trả tiền trà đã.”
“Ừ.”
Hùng Cẩm Châu nhìn cậu đi trả tiền, lúc này mới cúi đầu, liếc gã đang cố giãy giụa, rên rỉ đau đớn. Hắn giẫm lên chân gã, dùng sức nghiến vài cái, giọng trầm cảnh cáo: “Đừng tưởng ta không biết các ngươi theo dõi bao lâu. Giờ ngoan ngoãn, may ra giữ được mạng, còn dám chạy… Ta có quyền xử lý phạm nhân ngay lập tức.”
Gã kia run rẩy, không dám động đậy.
Ninh Quy Trúc nhanh chóng trả tiền trà, quay lại, cùng Hùng Cẩm Châu đi về huyện nha.
Quán trà cách huyện nha không gần, hai người đi một lúc lâu, vừa hay gặp vài bộ khoái vừa tan ca đi uống rượu. Thấy Hùng Cẩm Châu xách hai gã, họ chạy tới hỏi: “Đầu nhi, chuyện gì đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT