Cô ta hít sâu hai hơi: “Sao có thể làm bác phải cực nhọc được? Cháu còn có chút việc, cháu đi trước đây.”
Phương Hiểu Lạc lắc lắc túi quả óc chó trong tay: “Thiến Như, đồng chí cứ bận việc của đồng chí đi nha, sau này có rảnh rỗi thì tới nhà tôi chơi nhiều hơn, đừng ngại.”
Nhìn bóng lưng Lưu Thiến Như cuống quít rời đi, Phương Hiểu Lạc quay đầu, vừa lúc nhìn thấy Trịnh Lan Hoa đang nhìn mình chằm chằm.
Cô đi qua, ngồi xổm xuống: “Mẹ, có phải mẹ cảm thấy con rất xinh đẹp không?”
Trịnh Lan Hoa quay mặt đi: “Đẹp cũng không đổi thành cơm ăn được.”
Phương Hiểu Lạc cười cười, rửa sạch tay rồi lấy một quả óc chó ra, lột vỏ, đưa phần hạt tới bên miệng Trịnh Lan Hoa:
“Mẹ nói xem, có phải Lưu Thiến Như thích con trai của mẹ không?”
Một hạt óc chó hoàn chỉnh được đưa tới bên miệng Trịnh Lan Hoa, bà vừa há miệng, Phương Hiểu Lạc đã thuận thế nhét hạt óc chó vào trong miệng bà.
Trịnh Lan Hoa bất đắc dĩ, chỉ có thể nhai hạt óc chó kia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play