“Đúng vậy.” Phương Hiểu Lạc nói: “Còn nữa, Hải Phong thi cuối kỳ thành tích vẫn tốt như mọi khi, Hạ Hạ tiến bộ rất nhiều. Vì vậy, mấy hôm nữa chúng ta chuẩn bị xuất phát đi thảo nguyên chơi, thủ trưởng Thẩm, không dẫn anh theo đâu.”
Không quá hai ngày, Phương Hiểu Lạc đã sắp xếp xong việc nhà và việc ở nhà hàng, dẫn theo cả nhà, xuất phát, đi thẳng đến Hulunbuir.
Tuy giao thông bây giờ không thuận tiện như hai ba mươi năm sau nhưng khi nhìn thấy thảo nguyên bao la bát ngát, nhìn thấy đàn trâu ngựa, trời xanh mây trắng, còn có sông Mạc Nhĩ Cách Lặc uốn lượn, mọi mệt mỏi đều tan biến.
Phương Hiểu Lạc dẫn theo cả nhà ở trong lều Mông Cổ do người dân du mục cung cấp, mở cửa ra là thấy cảnh đẹp.
Thẩm Thanh Nguyệt thích nhất nơi này, cô bé thực sự đang thỏa thích cưỡi ngựa.
Thẩm Trì Việt cũng tìm được bạn chơi, cùng cậu bé ấy đấu vật, chơi đùa.
Trịnh Lan Hoa và Phương Hiểu Lạc ngồi trên bãi cỏ, nghe tiếng bọn trẻ nô đùa, nhìn cảnh đẹp vô tận, liên tục cảm thán: “Đời này mẹ không sống uổng phí.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play