Thẩm Tranh thật sự không biết trong đầu Phương Hiểu Lạc ngày nào cũng nghĩ gì nhưng những lời này anh thích.
“Vậy chúng ta kiếp trước chắc chắn cũng ở bên nhau, nếu không kiếp này sao có thể gặp nhau?”
Phương Hiểu Lạc khẳng định gật đầu: “Anh nói đúng.”
Đợi đến tối, sau khi Lâm Nhã Trúc và mọi người về nhà, bọn trẻ mải chơi, Phương Hiểu Lạc nói với Trịnh Lan Hoa chuyện này.
Trịnh Lan Hoa nghe xong thì sửng sốt: “Chẳng phải ở thời cổ đại nó đã thành thái giám rồi sao?”
“Đúng vậy.” Phương Hiểu Lạc nói: “Anh ta còn đỡ phải chịu khổ bị thiến, thật tốt.”
Trịnh Lan Hoa hừ nhẹ: “Đáng đời. Dù sao Tần Chí Đào giữ cái đó cũng vô dụng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT