Nhìn thấy Thẩm Tranh sống tốt như vậy, trong lòng Ngụy Hồng Hà cũng không cam lòng.
Nhưng đối với cô ta mà nói, với tình hình vừa rồi, rõ ràng là họ không đuổi kịp nhà họ Thẩm.
Giống như kiểu họ đứng ở chân núi, còn người ta đứng trên đỉnh núi vậy.
Leo cũng không leo lên nổi, so sánh với người ta đứng trên đỉnh núi làm gì.
Bây giờ cô ta càng thích thú xem chuyện cười của Lữ Mỹ Lệ và Tần Chí Đào hơn.
Nhìn thấy họ đau khổ như vậy, Ngụy Hồng Hà cảm thấy rất vui vẻ, mấy năm nay cô ta chưa từng vui vẻ như vậy.
Tần Chí Đào tức giận nói: “Ngụy Hồng Hà, cô câm miệng cho tôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play