“Bà chủ, hai người phụ nữ kia lại đến rồi, trông có vẻ lúng túng lắm.”
Tào Nghiệp ngày nào cũng gọi Phương Hiểu Lạc là bà chủ, anh ấy cảm thấy Phương Hiểu Lạc thuê mình, trả lương cho mình thì chính là bà chủ của mình.
Phương Hiểu Lạc cảm thấy ở nhà ngày nào cũng bị gọi là bà chủ rất kỳ lạ, Tào Nghiệp lớn hơn cô hai tuổi, cô bảo Tào Nghiệp gọi tên mình là được rồi nhưng Tào Nghiệp không nghe, anh ấy cảm thấy như vậy là không đủ tôn trọng Phương Hiểu Lạc.
Thôi thì, Phương Hiểu Lạc cũng mặc kệ, Tào Nghiệp muốn gọi gì thì gọi.
Phương Hiểu Lạc đứng dậy: “Đã đến năm ngày rồi, đi, chúng ta ra xem thử, rốt cuộc họ muốn làm gì.”
Hôm nay Thẩm Tranh đến quân khu, đến giờ vẫn chưa về, Tào Nghiệp vội vàng đi theo Phương Hiểu Lạc.
Phương Hiểu Lạc chỉ vào bức tường phía tây nhà mình, nhỏ giọng nói: “Có phải chỗ này không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play