Tào Nghiệp cúi đầu nhìn hai đứa trẻ, trên mặt dịu dàng hơn rất nhiều. “Được, chú vào ngay.”
Chúc Tu Thành thấy anh Tào này cũng biết nói chuyện đấy chứ, đây chính là cố ý ra vẻ với ông ta.
Bây giờ nhìn thấy đi ra chỉ là hai đứa nhỏ, Chúc Tu Thành lập tức nở nụ cười: “Mật Quả, ông là ông Chúc đây, cháu đi nói với bà nội, ông có lời muốn nói với bà, chỉ cần nói hai câu thôi là được rồi.”
Thẩm Thanh Nguyệt ngẩng đầu lên: “Nhưng mà cháu không biết ông ạ.”
Nói xong, cô bé lại nhìn về phía Thẩm Trì Việt: “Anh Ba, anh có biết ông này không?”
Thẩm Trì Việt chắp tay nhỏ ra sau lưng: “Không biết, có thể là kẻ lừa đảo đấy.”
Chúc Tu Thành: …
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT