“Cậu hiểu sao? Không phải cậu cũng chẳng ở nhà à?” Vu Tân Chính hừ một tiếng.
Thẩm Tranh nhếch môi: “Em thì khác, con em rất quấn em.”
Vu Tân Chính liếc anh: “Nói như thật ấy, con trai cậu mà quấn cậu?”
Thẩm Tranh rất tự tin: “Đương nhiên rồi, con trai em không giống con trai anh, con trai em còn chẳng nói chuyện với người ngoài.”
Vu Tân Chính lập tức cười lớn: “Thẩm Tranh, cậu không hiểu rồi, con trai tôi có mắt nhìn, từ nhỏ đã để ý Hạ Hạ rồi. Tuy đợi Hạ Hạ lớn lên chưa chắc đã ưng con trai tôi nhưng không ảnh hưởng đến việc con trai tôi có mắt nhìn.”
Phương Hiểu Lạc và Hàn Vệ Bình bất đắc dĩ cười, hai người này gặp nhau là đấu khẩu, trẻ con quá thể.
Phương Hiểu Lạc bảo Chung Thạch Phương đi rửa hoa quả, pha trà. Lại lấy đồ ăn vặt cho Vu Phi Húc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT