Thẩm Tranh thấy bà có vẻ buồn phiền, bèn cố ý trêu: “Mẹ, mẹ không định ở vậy thờ cha đấy chứ, thời đại nào rồi, nếu muốn tìm thì cứ tìm.”
“Nhổ vào!” Trịnh Lan Hoa đánh Thẩm Tranh một cái: “Thờ cái gì!”
“Hiểu Lạc đã nói rồi, mẹ phải sống cho bản thân mình, không vì ai khác cả.”
Phương Hiểu Lạc khoác tay lên vai Trịnh Lan Hoa: “Cho nên mẹ yêu quý của con, mẹ đã sống vì bản thân rồi thì còn cần gì phải để ông Chúc đó làm cho rối rắm nữa.”
“Mẹ nghe con này, nếu mẹ thích nói chuyện phiếm, đi dạo với ông ấy thì cứ hẹn ông ấy ra ngoài. Nếu mẹ thấy phiền thì cứ mắng cho ông ấy một trận, bảo ông ấy cút đi. Có gì to tát đâu.”
Trịnh Lan Hoa nghe Phương Hiểu Lạc nói vậy, lập tức gật đầu: “Hiểu Lạc nói đúng, ngày mai mẹ sẽ đưa trà cho ông ấy, rồi bảo ông ấy cút đi.”
Ăn tối xong, Trịnh Lan Hoa tắm cho Thẩm Thanh Nguyệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play